Chúng tôi đi đến trước mồ mả của nhà họ Vương, thấy được một cảnh vô cùng kì quái.

Theo lí thuyết, bây giờ trên núi tuyết đang đọng rất dày, phần mộ sớm nên bị vùi lấp trong tuyết mới đúng, nhưng mà mộ phần ở nơi này không chỉ lộ ra ngoài, hơn nữa tuyết động ở xung quanh đều bị hòa tan, lộ ra một đống lớn cỏ dại cành khô, nhìn qua vừa hoang vắng, vừa quỷ dị.

Nơi này là một con dốc nghiêng nhẹ trên sườn núi, từ trên xuống dưới có bảy tám ngôi mộ, xem ra đúng là phần mộ tổ tiên nhà bọn họ, nhưng mà ở xung quanh phần mộ này lại có những cục đá lớn cỡ một ngón tay bày thành một vòng tròn xung quanh, xếp thành những hình vẽ kì lạ, có hơi giống hình bát quái, lại có chút giống những kí hiệu không có quy tắc, vừa lúc bao vây toàn bộ phần đất mộ vào bên trong.

Quả nhiên có rất nhiều cục đá, tôi hỏi chú Vương,

- Đây là chuyện thế nào?

Ông ấy trừng mắt nhìn xung quanh, cảm thấy chân hơi run rẩy, ông ấy nói,

- Từ hai tháng trước, trong nhà có người già lần lượt qua đời, ở chỗ này cũng xây thêm vài ngôi mộ mới, nhưng mà khi đó còn chưa có tuyết rơi, cũng không có ai xếp mấy cục đá này, cmn rốt cuộc đây là chuyện như thế nào?

Mọi người cũng bắt đầu bàn tán sôi nổi, tôi bảo bọn họ đừng có làm lộn xộn, sau đó một mình đi qua đó, quan sát dọc theo xung quanh khu vực mồ mả.

Quy mô của khu mộ này đúng là không nhỏ, ở trên cùng là một ngôi mộ rất lớn, trên bia mộ khắc chính là thần mộ tổ tiên của nhà họ Vương, chắc chính là ông già râu bạc kia, hai bên lại có thêm mấy ngôi mộ, có mới có cũ, có lập bia, có cái còn chưa xây bia, tuyết đọng trên mặt đất hòa tan, vô cùng ẩm ướt lầy lội, nhìn sơ qua giống như là vào lúc tháng ba đầu xuân, vào mùa tuyết hóa nước, cũng giống như nơi này vừa mới có một cơn mưa nhỏ xối qua.

Nhưng mà ra khỏi phạm vi xung quanh của khu mộ này, đồi núi vẫn là tuyết đọng khắp nơi, tôi nhìn nhìn, đột nhiên trong lòng vừa động, hỏi chú Vương,

- Lần tuyết lớn gần đây nhất là cách đây bao nhiêu ngày?

Vương béo ở một bên giành trả lời:

- Ba ngày, vừa đúng ba ngày, tôi nhớ rõ ngày hôm đó tôi và cha tôi đi và trong huyện mời tiên sinh đi xem bệnh cho anh hau, tuyết rơi rất nhiều.

Tôi lại hỏi:

- Vậy lần trước khi mọi người đến nơi này, chỗ này có cục đá nào không?

Chú Vương nói:

- Không có, tuyệt đối không có, lần trước khi bọn chú đến đây là lúc ông nội của nó mất, không nhưng không có cục đá, khi đó còn không có tuyết rơi nhiều như thế này.

Tôi gật gật đầu, từ tình hình hiện tai để xem, nhất định là có người đang phá rối, hơn nữa còn ở ngay gần đây, nhưng mà tôi vừa rồi đã nhìn dọc theo tuyết động xung quanh khu nghĩa địa này hết một lượt, cũng không có thấy dấu chân để lại, cái này cũng có nghĩa, vấn đề nằm ở lúc sau khi ông nội của Vương béo qua đời và trước khi tuyết rơi xuống.

Nhưng mà tuyết đọng nơi này bị hòa tan, cũng là một việc lạ, tôi đứng ở trước khu mộ, cảm nhận một chút, cảm thấy nhiệt độ ở khu vực trung tâm khu mộ hình như cao hơn xung quanh một ít, nhưng mà chắc là không có lên đến trình độ hòa tan được tuyết đọng, vậy thì cũng quá kì quái rồi, trừ phi phía dưới phần mộ tổ tiên nhà bọn họ có chôn một cái bếp lửa/

Tôi đang suy nghĩ, đột nhiên nhìn thấy bên dưới mấy ngôi mộ này, dưới nền đất đột nhiên bị lật lên, ngay sau đó, một con quái trùng từ bên trong ngó trái ngó phải chui ra, to gần bằng một ngón tay, dài hơn một mét, giống như một con rắn, nhưng cũng rất giống một con giun khổng lồ.

Tôi vô cùng hoảng sợ, cái khu mộ này tại sao lại xuất hiện thứ này chứ?

Những người khác cũng nhìn thấy con quái trùng này, lập tức xôn xao, quái trùng hình như nghe được tiếng động, giống như chuẩn bị nhảy ra ngoài trốn đi, tôi vội vàng kêu một tiếng:

- Đừng để cho thứ này chạy!

Vừa nói dứt lời, tốc độ của con quái trùng này không ngờ lại rất nhanh, đã nhảy ra đến bên ngoài, nhìn như chuẩn bị chen qua một người rồi chạy đi.

Người đó vốn định trốn đi, nghe thấy tiếng tôi kêu to thì lưỡi hái trong tay vung lên theo bản năng, độ chính xác cũng không tệ, chỉ nghe một tiếng roẹt nhỏ, con quái trùng kia đã bị cắt thành hai đoạn, một dòng chất lỏng màu vàng xanh phun ra ngoài.

Con quái trùng kia rơi bịch xuống đất, hai nửa thân thể không ngừng vặn vẹo trên mặt đất, sau đó từ từ nằm yên không nhúc nhích nữa. Mọi người vội vã xông đến, nhưng mà người kia đã bị chất lỏng của con quái trùng kia bắn lên người, chỉ mới đi được vài ba bước đã la lên một tiếng, bùm một cái ngã xuống nền đất, cơ thể run rẩy kịch liệt.

Mọi người hoảng sợ, lại không ai dám đi lên, kêu lên sợ hãi rồi rối rít chạy ra xa, ai cũng không biết người này bị làm sao, tôi lại nhìn thấy rõ, vội vã chạy lên, vừa cúi đầu nhìn xuống đã thấy khóe miệng của người này đã sùi bọt mép, hai mắt trợn trắng, sắc mặt đỏ bừng, cả cơ thể đang không ngừng run rẩy.

Cái này đúng là dấu hiệu khi bị trúng độc, trong lòng tôi trầm xuống, tiêu rồi, tôi không biết giải độc.

Chú Vương đứng ở bên cạnh trợn tròn mắt, mọi người cũng vô cùng ồn ào, không ngờ rằng độc tính của con quái trùng kia lại kịch liệt đến như vậy, mùa đông mặc một lớp quần áo rất dày, không ngờ lại còn phát độc nhanh đến như thế.

Tôi ngồi xổm người xuống kiểm tra một chút, chất lỏng của con quái trùng kia đã phun văng lên trên tay của người này, bây giờ tay của anh ta đã tím đen lại.

Nhìn một cảnh làm cho người khác sợ hãi này, tôi theo bả năng nhớ lại đêm hôm qua, tôi từng nhìn thấy một câu chuyện cổ trên bút kí Cấm Kị, lập tức cắn răng, bây giờ không rảnh lo nhiều thứ như vậy, cứ thử xem đi.

Tôi xoay người mượn mọi người một thanh đao, rạch rách tay áo của người nọ, toàn bộ cánh tay của anh ta đều đã tím đen, sưng to lên gấp đôi, lại cởi luôn quần áo trước ngực để xem, phần ngực cũng đã có vài đốm tím.

Tôi tiện tay đeo nhẫn huyết ngọc lên, ở trên bút kí Cấm Kị từng có ghi lại, cấm vật nhà họ hàn, trên đời này không có thứ gì có thể tổn thương nó, nước lửa không xâm, đao thương bất nhập, trăm độc tránh xa.

Châm máu bắn ra ngoài, tôi không hề do dự, lập tức đâm châm máu đâm vào phần vai đã sưng to của người này, nhanh chóng rạch một đường thẳng xuống phía dưới.

Trên cánh tay của anh ta lập tức xuất hiện một đường máu màu đen sẫm, bên trong không ngờ lại chảy ra máu tím đen, hơn nữa còn có một mùi lạ rất gay mũi, giống như là, mùi của người chết?

Càng kì lạ hơn chính là, sau khi những giọt máu tím đen đó chảy ra ngoài rồi, nhẫn huyết ngọc lập tức phát ra ánh sáng màu đỏ sậm, hình như đã hấp thu hết những giọt máu đó.

Tôi rất là kinh ngạc, nhưng mà cũng không rảnh để suy nghĩ quá nhiều, rạch thẳng một đường xuống đến mu bàn tay của người này, ánh sáng của nhẫn huyết ngọc dần dần chuyển thành màu tím đen, nhưng mà lại chỉ trong chốc lát lập tức biến lại thành màu đỏ sậm, tôi thu châm máu lại, nhìn chăm chú quan sát, cánh tay của người này khi có máu đen chảy ra ngoài đã dần dần giảm sưng lại, đường máu trên cánh tay cũng đã biến trở về màu đỏ tươi.

Tôi âm thầm thở phào nhẹ nhõm, không ngờ rằng nhẫn huyết ngọc còn có được hiệu quả thần kì như vậy, quá trình từ đen biến đỏ lúc nãy, chắc hẵn chính là do nhẫn huyết ngọc đang chậm rãi hấp thu máu độc.

Nhìn thấy cánh tay này cũng không còn nguy hiểm gì nữa, tôi lại dùng châm máu đâm liên tục vài cái vào ngực của người này, rất nhanh, những đốm màu tím trên đó cũng dần dần biến mất.

Này thật sự là quá thần kì, trong lòng tôi âm thầm đắc ý, lại nhìn người này đang dần dần yên lặng lại, nhưng vẫn cứ yếu ớt vô lực, nằm trên mặt đất không nhúc nhích, ngực không ngừng phập phồng lên xuống, vẫn còn hơi co giật một chút.

Chắc hẳn đây là bởi vì độc tính của con quái trùng lúc nãy quá mạnh mẽ, đã làm bị thương thần kinh trung ương, tuy là bây giờ đã đẩy máu độc ra ngoài được, nhưng mà vẫn cần phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian.

Tôi gọi những người bên cạnh tạm thời nâng anh ta đi qua một bên, nhưng mà lại không có ai dám đi lên, tôi chỉ đành nói cho mọi người biết, độc trên người của anh ta đã được giải xong, chỉ cần băng bó miệng vết thương trên người cho tốt, tìm vài người nâng anh ta đi về trước, nghỉ ngơi mấy ngày là khỏe ngay, nhưng mà phải chú ý, nhất định phải đốt sạch quần áo đã bị dính máu của anh ta đi ngay, hơn nữa nhất định không được chạm vào đó.

Mọi người lúc này mới nơm nớp lo sợ nâng anh ta sang một bên, ba chân bốn cẳng lột sạch một lớp quần áo của anh ta, lại còn có vài người xung phong nhận việc nâng anh xuống núi đi về trước.

Thật ra tôi cũng biết, mấy người này thật ra đều đang ước gì có thể nhanh chân chạy khỏi cái nơi quỷ quái này.

Làm xong tất cả những chuyện này rồi, tôi mới có rãnh rỗi để đi xem xét cái con quái trùng đã chết kia, phát hiện đây đúng là một con vật trông giống như con giun, cả người đều đỏ tươi, thân thể chia là từng đốt từng đốt một, cũng nhìn không ra được bên nào là đầu, bên nào là đuôi nữa.

Trong cơ thể của con quái trùng này tản ra mùi của thi thể vô cùng gay mũi, tôi nhíu nhíu mày, tìm kiếm ở bên trong thức hải có hạn của tôi, nhưng vẫn không nghĩ ra được đây rốt cuộc là con vật gì.

- Chú Vương, chú có từng phát hiện ra mộ nhà chú có con quái vật này sao?

Tôi xoay người hỏi, chú Vương đứng ở đằng xa, hoàn toàn không dám đứng ở nơi quá gần, nghe vậy vội vã lắc đầu nói:

- Không có, tuyệt đối không có, phần mộ tổ tiên của nhà họ Vương nhà bọn chú cũng đã có mấy chục năm rồi, vẫn luôn rất tốt, từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện chuyện lạ gì cả, tại sao đột nhiên lại có cái thứ này chui ra chứ?

Tôi suy nghĩ nói:

- Ừm, xem ra, thứ này chắc là có liên quan đến việc ông cụ nhà chú vội vã chuyển nhà đây mà, còn có mấy cục đá này...

Tôi cúi người nhặt một cục đá từ dưới đất lên, cầm trong tay ước lượng, lại đặt ở dưới mũi ngửi ngửi, không ngờ cũng có hương vị của người chết.

- Chú Vương, nếu như chú không ngại, vậy con phải ăn ngay nói thật đó.

Tôi ngẩng đầu nhìn cha của Vương béo.

- Cháu nói, cháu nói đi.

Chú Vương gật đầu không ngừng, mong đợi mà nhìn tôi, mặt mày vội vàng.

Tôi chỉ chỉ toàn bộ khu nghĩa địa này, tuy tay vẽ một cái vòng tròn, nói:

- Chuyện chắc chắn là, ông cụ nhà chú đang vội vàng chuyển nhà, ông cụ muốn rời khỏi cái chỗ này, nhưng mà theo bình thường thì ông cụ hẳn là sẽ báo mộng cho con cháu đời sau, bảo các chú chuyển nhà cho cụ, nếu cháu đoán không sai thì là do các chú không để tâm đến chuyện này, đúng không?

Sắc mặt của chú Vương hơi xấu hổ, dậm chân nói:

- Cháu trai, cháu nói đúng đó, hai tháng trước, mấy người nhà của chú, trong đó có cả chú luôn, đều nằm mơ thấy ông cụ bảo ở trên núi không tốt, muốn chuyển nhà. Lúc đó mấy người nhà chú còn tìm tiên sinh coi ngày, nhưng mà ai cũng bảo, năm nay tuổi không tốt, không nên động thổ dời mồ, lại nói ngay lúc đó đã chuẩn bị bắt đầu vào đông rồi, phần mộ tổ tiên cũng đã ở đây mấy chục năm, chuyện lớn như dời mộ này, cũng không phải chỉ tốn vài ngày là xong được. Cho nên, mấy chú mới suy nghĩ, đợi năm sau thời tiết ấm áp hơn, tìm người coi kĩ lại một chút, tìm được ngày lành tháng tốt và một chỗ có phong thủy thích hợp, rồi mới dời ông cụ sang đó, ai mà ngờ lại xảy ra chuyện nhanh như vậy chứ...

Tôi gật đầu nói:

- Vậy là do chú sai rồi, nếu như ông cụ đã báo mộng, thúc giục mọi người rất nhiều lần mà mọi người đều không chịu làm, người ta đương nhiên đành phải tự mình nghĩ cách thôi, chú nhìn đi, cái con quái trùng này chính là bò từ trong mộ ra, còn mang theo mùi của xác chết, cái này chắc chắn là con vật chuyên ăn xác chết để lớn lên, nói không chừng ông cụ nhà chú là bởi vì bị cái con này quậy phá, cho nên mới muốn chuyển nhà đi gấp như vậy đó.

Trên mặt chú Vương vẫn còn hơi ngơ ngác:

- Nhưng mà, ông cụ cũng đã ở đây vài chục năm rồi, nếu như thứ này ăn xác chết, vậy ông cụ cũng nên chuyển nhà từ sớm rồi chứ, bây giờ cũng chỉ còn lại một đống xương trắng, không có thi thể, dọn nhà làm gì nữa?

Ồ, ông ấy nói cũng có lí đó, tôi gãi gãi đầu, không lẽ, ông cụ nhà chú ấy không tiếc giết chết hết vài thành viên trong nhà mình, là vì muốn chôn xuống đây đút cho sâu ăn sao? Nhưng mà như vậy cũng không đúng, nếu như ông cụ cố ý, vậy vì sao lại còn muốn chuyển nhà, lại nói thì mấy người đó đều là con cháu đời sau của cụ, ông cụ cần gì phải làm như vậy chứ?

Tôi tạm thời không thể nghĩ ra được vấn đề này, nhíu mày lại, nhìn về phía đằng xa, muốn tìm kiếm thêm chút manh mối ở xung quanh, lại đúng vào lúc này, ở bên trên một thân cây tùng cách đây không xa, đột nhiên có một đống tuyết từ trên cành cây cao đổ ào ào xuống dưới.

Tôi theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn, lập tức nhìn thấy trên cây có một bóng đen lóe lên, hình như đang định nhảy ra đằng xa xa.

Không xong, trên cây có người!

 

0.08379 sec| 2446.211 kb